Các bệnh do giun gây ra thường gặp Hãy cùng nhathuocaz giải đáp thắc mắc của các bạn trong bài viết dưới đây của chúng tôi nhé
Các bệnh do giun gây ra thường gặp
1. Bệnh giun đũa
Giun đũa thường sinh sống trong ruột non người, đặc biệt là ở trẻ em, và bệnh lâm sàng thường không có các triệu chứng đặc hiệu.
1.1 Các triệu chứng của bệnh giun đũa:
– Giun sống có thể được thải ra qua phân hoặc bò ra qua miệng, mũi.
– Hội chứng Loeffler ở phổi có thể xuất hiện với các triệu chứng như sốt, ho, đau ngực dữ dội, tăng bạch cầu ưa axit. X-quang phổi có thể chỉ ra nhiều nốt thâm nhiễm rải rác trên hai phổi, và các triệu chứng này có thể giảm đi sau 6-7 ngày.
– Trường hợp nặng của bệnh giun đũa có thể gây tắc ruột, tắc mật, hoặc viêm ruột thừa.
Vì không có biểu hiện lâm sàng đặc hiệu, chẩn đoán bệnh giun đũa thường được xác định khi tìm thấy trứng giun trong phân hoặc thấy giun trưởng thành trong phân, giun chui qua mũi hoặc miệng.
1.2 Khả năng lây truyền của bệnh giun đũa:
– Yếu tố quyết định sự lây lan của bệnh giun đũa chủ yếu phụ thuộc vào khí hậu, vệ sinh, tập quán sinh hoạt, và tiếp xúc với đất bẩn nhiễm phân người.
– Ổ chứa chủ yếu là trẻ em, và đất và nước nhiễm phân là nơi chứa trứng giun. Bệnh lây nhiễm khi người nhiễm trùng nuốt phải trứng giun có trong đất nhiễm phân, chứ không phải thông qua tiếp xúc trực tiếp từ người này sang người khác.
1.3 Phòng ngừa bệnh giun đũa:
– Rửa tay, nấu chín và bóc vỏ các loại hoa quả, rau sống trước khi ăn.
– Thực hiện tẩy giun định kỳ mỗi 6 tháng/lần.
– Tránh sử dụng phân tươi để bón cây trồng.
– Hạn chế việc phóng uế bừa bãi.
– Rửa tay bằng nước và xà phòng trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh.
2. Bệnh giun móc
Giun móc, thuộc họ Ancylostomatidae, ký sinh ở người chủ yếu trong ruột non và là nguyên nhân gây ra bệnh giun móc.
2.1 Triệu chứng của bệnh giun móc:
– Người bị bệnh giun móc thường không có triệu chứng lâm sàng đặc hiệu, nhưng chủ yếu thể hiện các dấu hiệu của thiếu máu như:
– Da xanh nhợt.
– Đau ở vùng thượng vị (tùy theo mức độ nhiễm giun).
– Kết quả xét nghiệm máu thường cho thấy thiếu máu, giảm hồng cầu dưới mức bình thường, giảm protein toàn phần, và tăng bạch cầu ái toan khoảng 5-12%.
– Đau không có giờ nhất định, tăng khi đói, và ăn không ngon miệng.
– Ấu trùng giun móc xâm nhập da, gây viêm da với các triệu chứng ngứa, nốt đỏ, thường tự giảm sau 1-2 ngày.
2.2 Khả năng lây truyền của giun móc:
– Yếu tố quyết định sự lây nhiễm của giun móc bao gồm khí hậu nóng ẩm, tập quán sinh hoạt kém và vệ sinh cá nhân, môi trường không đảm bảo vệ sinh. Người chủ yếu là ổ chứa giun móc khi nuốt phải trứng giun, và chu kỳ sống của chúng có thể kéo dài đến 5-6 năm nếu không được điều trị.
2.3 Phòng ngừa bệnh giun móc:
– Ấu trùng giun móc phát triển trong môi trường đất ẩm, đặc biệt là đất cát và mùn, không sống được trong đất sét và phân chuồng. Vì vậy, giữ gìn vệ sinh là biện pháp phòng ngừa chủ yếu. Các biện pháp khác bao gồm:
– Tránh đi tiêu bừa bãi ở những nơi không phải là nhà xí hay nhà vệ sinh.
– Không sử dụng phân người hay nước cống chưa qua xử lý làm phân bón trong nông nghiệp.
– Tránh đi chân đất ở những vùng nghi ngờ có nhiễm giun.
– Thực hiện việc khử giun cho chó hoặc mèo nuôi.
3. Bệnh giun kim
Giun kim (Enterobius vermicularis) là một loại giun màu trắng sữa, có kích thước nhỏ, thường ký sinh ở người và gây ra tình trạng ngứa vùng hậu môn. Khi giun kim nhập vào ruột, chúng có thể gây tổn thương niêm mạc ruột, gây rối loạn tiêu hóa, và gây ra mẩn dị ứng. Ngoài ra, bệnh còn có thể liên quan đến viêm nhiễm trong khu vực sinh dục, rối loạn tiểu tiện, và rối loạn kinh nguyệt.
3.1 Các triệu chứng của bệnh giun kim:
– Trẻ em mắc giun kim có thể thể hiện các triệu chứng như:
– Ngứa và gãi hậu môn vào buổi tối, quấy khóc ban đêm, và có thể thấy giun kim ở rìa hậu môn khi giun cái đẻ trứng vào ban đêm.
– Phân rắn thường có thể chứa giun kim ở rìa khuôn phân.
– Giun có thể chui vào âm đạo, gây viêm nhiễm và rối loạn kinh nguyệt.
– Nếu giun kim chui vào ruột thừa, có thể gây viêm ruột thừa.
Chẩn đoán bệnh giun kim thường dựa vào việc tìm thấy trứng giun qua các xét nghiệm hoặc phát hiện giun cái ở rìa hậu môn.
3.2 Khả năng lây truyền của giun kim:
– Đường lây truyền chủ yếu của giun kim là thông qua vật dụng trong nhà như quần áo, đồ chơi, gối, mùng, và màn. Vì giun kim thường chỉ đẻ trứng vào ban đêm tại các nếp nhăn hậu môn, nên trứng giun thường không thấy trong phân. Do đó, người nhiễm giun cũng dễ tái nhiễm nếu tay có trứng giun và tiếp xúc với thức ăn, nước hoặc bất kỳ vật dụng nào khác. Chu kỳ sống của giun kim là khoảng 1-2 tháng.
3.3 Phòng ngừa bệnh giun kim:
– Để phòng ngừa giun kim, đặc biệt là ở trẻ em, cần thực hiện các biện pháp sau:
– Nâng cao ý thức vệ sinh và bảo vệ môi trường để tránh nhiễm phân, đặc biệt là ở những nơi như nền nhà, giường chiếu, và quần áo của trẻ em.
– Ăn chín và uống nước sôi để nguội.
– Thực hiện vệ sinh cá nhân tốt, bao gồm cắt ngắn móng tay và rửa tay bằng xà phòng trước khi ăn và sau khi đi vệ sinh.
– Tránh để trẻ mặc quần hở đũng và thực hiện rửa hậu môn cho trẻ hàng ngày bằng xà phòng vào buổi sáng.
– Các đối tượng có nguy cơ cao cần thực hiện tẩy giun định kỳ, đặc biệt là trẻ em trong độ tuổi từ 2-12, nên tẩy giun mỗi 6 tháng một lần.
Nguồn: Tham khảo Internet
Thông tin cần tư vấn liên hệ 0929 620 660 hoặc truy cập nhathuocaz.com.vn để được hỗ trợ